Thứ Bảy, 19 tháng 3, 2011

AFGHANISTAN – QUỐC GIA CỦA NHỮNG CƯ DÂN VÙNG NÚI



I. Nguồn gốc tên gọi

Afghanistan có tên đầy đủ là “nước Cộng hòa Hồi giáo Afghanistan”, nằm sâu trong lục địa, tên nước này có những nguồn gốc khác nhau.

1. Tiếng Ba Tư cổ, Afghanistan mang ý nghĩa là “những người sống trên núi”, do 4/5 lãnh thổ Afghanistan là sơn địa và cao nguyên, cư dân đa số sống ở vùng núi cao, người Ba Tư cổ gọi cư dân vùng này là người trên núi, mang tên nước luôn từ đó.

2. Do từ “Afghani” và “stan” trong tiếng Ba Tư cổ hợp thành. Afghani là tên của một tù trưởng ngày xưa, cũng là tên người cháu của quốc vương nước Do Thái cổ đại Shaoer. Người Afghanistan xem mình là con cháu của Afghani, từ nghĩa tiếng Phạn trong thời kỳ Alexander viễn chinh vùng này trong các sử sách cổ mang nghĩa là “kỵ sĩ”, lấy thành tên nước mang nghĩa “những kỵ sĩ chiến binh thiện chiến”.

Trung Quốc gọi Afghanistan là “lửa Tuluo”. Thế kỷ III-IV, Afghanistan bị người Đại Nguyệt Thị thống trị, hiệu xưng Đế quốc Guishuang. Năm 1747, hình thành quốc gia thống nhất; năm 1838-1919, người Anh ba lần xâm nhập vào Afghanistan. Ngày 19 tháng 8 năm 1919, tuyên bố độc lập. Tháng 7 năm 1973, vương triều phong kiến bị lật đổ, thành lập nước Cộng hòa Afghanistan; ngày 27 tháng 4 năm 1978, đổi tên nước thành Cộng hòa Dân chủ Afghanistan; tháng 11 năm 1987, khôi phục lại tên “Cộng hòa Afghanistan”

II. Quốc kỳ


Do ba hình chữ nhật màu lục, trắng, đen tạo thành. Giữa lá cờ có hình đền thờ Hồi giáo, bông lúa mạch, lưỡi dao cong. Trên đền thờ có viết dòng chữ Ả Rập “Vạn vật không có Chúa, chỉ có một chân Chúa, Mohammed là sứ giả của Ala”.

III. Quốc huy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét